Đổ lỗi cho người khác là một việc phổ biến. Xã hội của chúng ta cho phép điều này xảy ra và cha mẹ trở thành “vật tế” của con cái. Đây quả là một ngõ cụt không có giải pháp!
Cha mẹ ngược đãi và bạo hành con cái sẽ phải chịu trách nhiệm trước Chúa về hành động của mình (II Cô-rinh-tô 5:10), Đức Chúa Trời sẽ an ủi và chữa lành cho những tâm hồn bị thương tổn (Thi Thiên 34:18).
Kinh Thánh không bao giờ khuyến khích việc một người trưởng thành đổ lỗi trách nhiệm của mình lên người khác (1)
Một ví dụ trong Kinh Thánh là Ê-li đã từ chối dạy dỗ hai con trai mình (1 Sa-mu-ên 2; 1 Sa-mu-ên 3:11-1; 1 Sa-mu-ên 4).
Nhiều bậc cha mẹ hiện đại đi theo ví dụ của Ê-li bằng việc nuông chiều với con cái mình.
Đức Chúa Trời buộc Ê-li phải chịu trách nhiệm về việc nuôi dạy con cái của ông và các con trai của Ê-li cũng phải chịu trách nhiệm về tội lỗi của riêng họ (Ê-xê-chi-ên 18:20)
Tội lỗi của cha mẹ và giáo dục sai cách ảnh hưởng xấu đến con cái nhưng gây nên tội lỗi luôn là một sự lựa chọn cá nhân của mỗi người (Ê-xê-chi-ên 18)
Dù cho cha mẹ của bạn có đối xử với bạn tệ như thế nào khi nuôi nấng bạn khôn lớn, thì Chúa vẫn sẽ cho bạn sự khôn ngoan và sức mạnh để sống một đời sống tin kính Chúa khi bạn đủ trưởng thành (1 Cô-rinh-tô 10:13). Nếu chúng ta lựa chọn tội lỗi, chúng ta không thể đổ lỗi cho ai khác.
--------------
(1) Xin hãy lưu ý rằng chúng ta đang nói về những người trưởng thành người mà đổ lỗi cho cha mẹ họ về cách nuôi dạy con không đúng đắn. Những đứa trẻ dưới tuổi trưởng thành thì không chịu trách nhiệm cho những hành động bạo hành mà chúng nhận được, hay chịu trách nhiệm cho việc bị ép buộc làm việc sai trái bởi cha mẹ mình. Trẻ em bị cha mẹ lạm dụng thể chất hoặc tình dục phải tìm kiếm lời khuyên của Cơ đốc nhân tin kính trong việc xử lý mối quan hệ của chúng với cha mẹ.
Nguồn: We Have No One to Blame
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét